Âm thanh rõ ràng rành mạch truyền vào lỗ tai của Tần Huyên Băng.
- Miêu cảnh quan, công dân có nghĩa vụ phối hợp với cảnh sát phá án, nhưng tôi cũng có quyền lợi cự tuyệt, xin lỗi cô, việc này không đồng ý.
Trang Duệ nghe xong những chuyện này, liền lên tiếng cự tuyệt, trong khoảng thời gian này ở cùng một chỗ với Hoàng Phủ Vân rất lâu, cho nên Trang Duệ nói chuyện có chút căn cơ.
Lần trước Trang Duệ phối hợp với Miêu Phỉ Phỉ điều tra bản án trộm cổ mộ ở Hồ Bắc, có đi chợ đêm một chuyến, sau đó thân phận của Miêu Phỉ Phỉ bị Kim Bàn Tử biết rõ, nếu không phải Trang Duệ có quan hệ không tệ với hắn, chỉ sợ sớm đã truyền đi.
Đồ cổ đều có luật lệ của đồ cổ, bởi vì quốc gia hạn chế, rất nhiều đồ cổ có lý cũng không nói được, có những cổ vật thượng phẩm, cho nên rất kiêng kỵ cảnh sát, nếu việc này của Trang Duệ truyền đi, thì chợ đêm bốn phía ở Bắc Kinh, tuyệt đối sẽ liệt hắn vào sổ đen.
Sau này bảo tàng của hắn khai trương, không thiếu việc phải liên hệ với tam giáo cửu lưu trong giới cổ vật ở Bắc Kinh này, Trang Duệ không muốn bị người ta dán nhãn hiệu "Tay sai".
- Trang Duệ, xin anh nói chuyện nghiêm túc, bây giờ tôi đại biểu cảnh sát nói chuyện với anh.
- Tôi không muốn giúp, tôi sợ phiền toái!
theme
review
dịch vụ kế toán quận 2
dịch vụ kế toán quận 3
dịch vụ kế toán quận 5
dịch vụ kế toán quận 8
thành lập doanh nghiệp
Nói cho cùng, Trang Duệ đúng là sợ phiền toái, nhất là liên lụy đến Miêu Phỉ Phỉ, bởi vì vừa rồi, chuẩn vợ thiếu chút nữa bỏ nhà rời đi, nếu có chút liên hệ nào, chỉ sợ cả mẹ hắn cũng không nhận hắn là con nữa.
- Phiền toái? Phiền toái cũng là anh gây ra, Trang Duệ, bản án của anh ở Thiểm Tây gặp phải, là cùng một bản án, hơn nữa hiện giờ người trực tiếp liên quan tới bản án tiếp xúc với anh, cho nên chúng tôi mới tìm anh, hi vọng anh có thể phối hợp.
Âm thanh trong loa truyền tới, làm cho Trang Duệ sửng sờ một chút, lần kinh nghiệm ở Thiểm Tây, đã làm cả đời Trang Duệ cũng không quên được, đó là lúc Bạch sư cứu chủ, đã lưu lại một cái bóng mờ trong lòng Trang Duệ.
Trang Duệ điều chỉnh sắc mặt, mở miệng hỏi:
- Có phải cô nói người rao bán Thanh Đồng Tước hôm nay, có liên quan tới bản án ở Thiểm Tây?
Dư lão đại tự bạo, một nửa nguyên nhân thuộc về Trang Duệ và Bạch sư, nếu không phải hắn không liên quan tới vụ án thì đã bị kết án, mà nói không chừng những tên kia không giữ quy tắc muốn tìm mình báo thù, Trang Duệ khôn dám khinh thường chút nào.
Nếu như tên nam nhân nhỏ bé họ Nhâm kia, đúng là đồng bọn của Dư Đại Đồng, vậy thì trọng khí như lời của hắn nói, lai lịch tựu rất rõ ràng.
Thời điểm ở Thiểm Tây, những những nhân viên phá án nói không ít chi tiết cho Trang Duệ nghe, một đám người Dư lão đại, tung hoành Hà Bắc, Sơn Đông, Hà Nam, Thiểm Tây to như vậy, cho nên cổ vật trong tay của chúng nhiều vô số kể.
Hơn nữa đội trộm mộ này, thời gian tồn tại rất dài, căn cứ vào công tác thống kê của cơ quan chuyên môn, thời gian tồn tại của chúng gần mười năm, đã trộm hơn trăm ngôi mộ cổ, cơ hồ là làm cho cơ quan liên quan phát rồ, có rất nhiều quốc bảo bị trộm đi.
Với thực lực của Dư lão đại, tìm được vài món trọng khí, đúng là không có gì khó, Trang Duệ đã nhìn thấy ảnh chụp cổ vật, phần lớn đều là một ít trọng khí và cổ ngọc dùng để tế trời, có thể nói là giá trị liên thành.
Hơn nữa bởi vì bọn chúng trộm mộ quá ác liệt, làm cho rất nhiều cổ mộ không thể chữa trị được, không cách nào khảo chứng niên đại lịch sử, hình thành rất nhiều vụ án không đầu mối, ngay cả người làm học thuật khảo chứng như Mạnh giáo sư, mỗi lần nói đến, đều có biểu lộ vô cùng đau đớn.
- Miêu cảnh quan, nếu cô đã biết rõ người nọ là kẻ có liên quan tới các vụ trộm cổ vật ở Thiểm Tây, trực tiếp bắt lại là được, tìm tôi là